Với Nguyễn Thanh Nhã, cô chỉ có một ao ước đơn giản là giấc ngủ ngon lành mỗi sáng và ăn cơm với món sườn xào chua ngọt của mẹ.
“Có nhiều lúc tập luyện và thi đấu dài ngày, tôi chẳng mong điều gì ghê gớm cả, chỉ muốn thức dậy trên chiếc giường ở nhà mình, sau một giấc ngủ thật dài. Sau đó, tôi được ăn cơm với món sườn xào chua ngọt của mẹ nấu. Sau đó, tôi lại ngủ”, Thanh Nhã chia sẻ.
Giấc mơ World Cup
Thanh Nhã là một trong những cầu thủ tài năng nhất của bóng đá nữ Việt Nam ở thời điểm hiện tại. Nhưng 7 năm trước, khi là cô bé khóc nhè trên sân vì bỏ lỡ cơ hội ghi bàn, tiền đạo sinh năm 2001 hẳn không nghĩ nhiều về World Cup. Bóng đá đơn giản là niềm đam mê và cứ được chạy thật nhiều là vui rồi.
Mọi cô gái theo đuổi nghiệp “quần đùi, áo số” ở Việt Nam đều nuôi dưỡng một tình yêu cháy bỏng với bóng đá, có thể ngang và thậm chí là hơn cả các cầu thủ nam. Bóng đá nữ đôi khi chỉ là cách mà những cô bé còn cắp sách đến trường giúp đỡ gia đình. Các em được hứa hẹn về việc nuôi ăn, nuôi học, được đá bóng.
Thanh Nhã sinh ra trong một gia đình cơ bản, bóng đá thực sự là một thử thách với cầu thủ quê Thường Tín, Hà Nội. Thuyết phục làm sao để bố mẹ đồng ý cũng không đơn giản. Nhưng nói như chính Thanh Nhã, một khi đủ quyết tâm, mọi việc đều có thể làm được.
World Cup là một giấc mơ lớn với bao thế hệ cầu thủ nữ Việt Nam. Nguyễn Thị Thanh Nhã thực sự cảm thấy đó cũng là giấc mơ của bản thân từ những ngày tháng mắc COVID-19 ở Tây Ban Nha cho đến cái nắng đổ lửa tại Ấn Độ. Khi đã nhìn thấy đích đến, Nhã và các chị em “xả thân” cho giấc mơ ấy.
Một năm tiếp theo là quãng thời gian mà bóng đá nữ Việt Nam kịp giành thêm 2 tấm huy chương vàng SEA Games, nhưng nghi ngại về đấu trường World Cup vẫn còn lớn. Chúng ta sẽ đá ra sao trước các đối thủ là Á quân, vô địch thế giới?
Câu hỏi trên dần có lời đáp, và người viết nên niềm tin cho hành trình World Cup nữ 2023 chính là Nguyễn Thị Thanh Nhã. Bàn thắng ghi được vào lưới đội tuyển nữ Đức ở trận giao hữu trước thềm World Cup tiếp thêm niềm tin rất lớn, như một lời khẳng định rằng đội tuyển nữ Việt Nam sẽ làm được một điều gì đó tại World Cup nữ 2023.
Nhưng, kì vọng cũng có thể mang đến thất vọng. Đội tuyển nữ Việt Nam để lại màn trình diễn ấn tượng trước tuyển nữ Mỹ. Nhưng rồi, không thể ghi được bàn thắng vào lưới tuyển nữ Bồ Đào Nha khiến nhiều người nuối tiếc. Với Thanh Nhã, giấc mơ của cô vương một quãng “ác mộng” với trận thua Hà Lan.
“Tôi không nhớ về khoảnh khắc nào vui vẻ, tôi nhớ nhất thất bại 0-7 trước đội tuyển nữ Hà Lan. Thành thật mà nói, tôi buồn và cả xấu hổ nữa. Đó là lời thật lòng. Chưa bao giờ đi đá bóng tôi thua đậm đến vậy, kể cả lúc đá ở cấp độ câu lạc bộ hồi trẻ. Tôi tự nhủ mình phải cố gắng thật nhiều để điều ấy không lặp lại”, Thanh Nhã bày tỏ.
Sau giấc mơ lớn là giấc ngủ bình dị
Nguyễn Thị Thanh Nhã là thần tượng của nhiều cổ động viên bóng đá. Cô là một trong những cầu thủ nữ nổi tiếng nhất, hút fan nhất, có sức ảnh hưởng lớn trên mạng xã hội. Nhưng đến ngôi nhà nhỏ ở thôn Ba Lăng, xã Dũng Tiến, huyện Thường Tín, thành phố Hà Nội, tôi chỉ nhìn thấy một Thanh Nhã sống đúng với lứa tuổi.
“Vào đây các cháu, cứ tự nhiên, cô thổi cơm đã. Ở nhà cứ tự nhiên uống nước, mọi thứ thoải mái lắm. Ở đâu không biết chứ ở nhà Thanh Nhã vẫn là con gái nhỏ, tôi vẫn cứ chăm bẵm cháu như nhiều năm trước”, bà Vũ Thị Chi – mẹ của Thanh Nhã nở nụ cười hiền hậu.
Đúng như lời hứa hẹn của tuyển thủ này, chúng tôi đến và được gặp một Thanh Nhã hoàn toàn khác. Nụ cười luôn nở trên môi, trang phục đơn giản, cách nói chuyện cũng thật gần gũi. Thanh Nhã như được trở về đúng với lứa tuổi đôi mươi của mình.
So với các bạn đồng trang lứa, cầu thủ nữ phải “dãi nắng, dầm mưa” từ thời còn bé, làn da cũng có phần sạm đi khiến bất kì người mẹ nào cũng phải xót. Nhưng đừng nghĩ rằng Thanh Nhã gai góc và chỉ gắn với những điều khó khăn, khổ sở.
Cô nàng tươi cười: “Tôi cũng thích trà sữa, nhưng không thể uống nhiều vì còn phải theo chế độ, thỉnh thoảng tôi vẫn uống như một cách xả stress. Tôi cũng có thể cày phim vào thời gian nghỉ tập. Tôi mua quần áo online nhiều, cũng thích ăn nhiều đồ ăn vặt nữa. Tôi mua quần áo nhiều nhưng mặc không hết”.
Thanh Nhã nói về bóng đá một cách say mê. Cô về nhà, vẫn xem World Cup nữ, vẫn học hỏi thêm nhiều điều từ các đồng nghiệp đẳng cấp thế giới. Tiền đạo của câu lạc bộ Hà Nội chẳng ngần ngại nói rằng mình còn quá kém, đã cố gắng và thực tế thì chưa ghi bàn, chưa có điểm số tại World Cup.
Tôi lắng nghe và chỉ hỏi Nhã một điều, nhưng dường như khơi dậy được cảm xúc của cô gái trẻ. Điều ấy, chẳng hề liên quan đến những mục tiêu lớn lao, vượt quá đôi vai của một thiếu nữ.
“Thực sự, khi nghỉ tập, Nhã muốn làm điều gì nhất?”
“Tôi chỉ muốn ngủ thôi. Mấy hôm đầu về nước, tôi chưa thích nghi được múi giờ, vẫn tỉnh dậy sớm. Nhưng vừa rồi có ngày tôi ngủ đến 14 tiếng, thỉnh thoảng mới có cảm giác như vậy. Tôi cũng không đi giao lưu nhiều, thực sự chỉ muốn nằm trên chiếc giường của mình”, Thanh Nhã nói.
Sau một kì World Cup với bao hoài bão thật lớn, “ngôi sao nhỏ” của bóng đá nữ Việt Nam chỉ chọn một giấc ngủ như phần thưởng cho riêng mình. Thanh Nhã, hay ai trong số chúng ta đều có giấc mơ, nhưng hãy cho mình một giấc ngủ bình yên để có thể hoàn thành giấc mơ của mình.