Thứ hai, quan sát bàn chân cũng có thể đoán được thể trạng sức khỏe của một người. Y học cổ truyền Trung Quốc cho rằng, bàn chân là trái tim thứ 2 của cơ thể, nó có liên quan đến nhiều cơ quan trong cơ thể, trên bàn chân có nhiều huyệt đạo thông qua xoa bóp các huyệt đạo đó và các biện pháp khác sẽ giúp quan sát xem một người phụ nữ có khỏe mạnh hay không.
Thứ ba, trong xã hội phong kiến, người xưa cho rằng phụ nữ có đôi chân càng nhỏ thì càng đẹp và càng quyền quý. Vì vậy, thời đó con nhà giàu, nhất là tiểu thư con nhà vua chúa thường hay bó chân để có được kích cỡ chân như mong muốn. Khi bó chân họ sẽ khó đi lại trong một thời gian nên thường được người hầu chăm sóc, nâng đỡ tận tình.
Thời đó, đàn ông thích và đánh giá cao phụ nữ có bàn chân nhỏ, chân càng nhỏ đàn ông càng cảm thấy tự hào nếu cưới được người phụ nữ đó. Phụ nữ chân càng nhỏ thì càng được đàn ông cưng nựng và chiều chuộng.
Đối với những cô gái xuất thân từ gia đình nông dân, nô lệ nghèo, họ không thể bó chân vì hàng ngày phải làm việc kiếm sống. Bởi thế, họ chỉ có thể giữ hình dáng chân nguyên bản, trông to và thô kệch.
Đàn ông xem tay
Vào thời phong kiến, khi người phụ nữ chọn bạn đời để gắn bó, cô ấy sẽ nhìn vào đôi bàn tay của người đàn ông. Trong mắt người xưa, cánh tay của nam nhân phải to lớn, rắn rỏi, đặc biệt khỏe mạnh mới có thể nuôi sống gia đình vợ con. Nếu bàn tay của một người đàn ông nhỏ nhắn và ngắn, điều đó có nghĩa là người đàn ông sẽ không thể lao động nặng nhọc và không nên kết hôn.
Thứ hai, chúng ta cũng có thể đánh giá tính cách của người đàn ông thông qua một số động tác trên tay của họ. Ví dụ, những người đàn ông hướng ngoại sẽ có cử chỉ tay khoáng đạt. Trong khi đàn ông hướng nội thì cũng ít hoạt động đôi bàn tay hơn.